Share

Chuyện đi phỏng vấn của tôi – Ep 4

“Có những việc hôm nay xem là chuyện lớn, nhưng ngày mai được xem chỉ là những chuyện nhỏ. Có những việc xảy ra trong năm nay dù có lớn đến mấy, sang năm chỉ còn là câu chuyện. Việc xảy ra trong kiếp này dù có to cỡ nào thì sang kiếp sau cũng còn chỉ là truyền thuyết, chúng ta cùng lắm cũng chỉ là những câu chuyện mà thôi. Khi gặp khó khăn trong cuộc sống hay trong công việc, hãy tự nhủ với bản thân mình rằng ngày hôm nay sẽ qua đi, ngày mai rồi sẽ đến, một ngày mới lại sẽ bắt đầu.”

Xin chào các bạn, là Hoàng Minh (HwangMin) đây ^^,

Trên là một câu nói khá hay mà lần đầu tiên mình nghe ở chương trình The Voice khi mà HLV Thu Phương động viên an ủi một thí sinh không được chọn đi tiếp trong vòng Đối Mặt. Nghe xong, mình cũng cảm thấy có niềm tin hơn hẳn và thật vô tình được nghe lại nó trong một video ở youtube. Nhớ lại những lần đi phỏng vấn, mình cũng gặp khá nhiều tình huống oái ăm và cũng khiến bản thân mình thêm những hoài nghi.

Câu chuyện mình muốn chia sẻ với các bạn hôm nay đó là chuyến bay đầu tiên của mình tới HCM để phỏng vấn việc làm tại Thiên Long.

Như thường lệ mình thường rải CV ở Vietnamwork (VNW) bởi đây là kênh tuyển dụng với các vị trí khá hấp dẫn và đa phần cao cấp hơn so với Careerbuilder hay Careerlink. Những công ty một khi đăng tuyển dụng ở VNW cũng phải bỏ một chi phí nhất định, chứng tỏ họ cũng dành ngân sách và sự quan tâm đến các ứng viên. Và mình tìm được một vị trí Nhân viên phát triển thị trường – Mảng kinh doanh quốc tếcủa Thiên Long với mức lương khá hấp dẫn 700-800USD và trong Job Description (JD) cũng có đề cập cho phép sinh viên mới ra trường.

Những ngày tháng đi tìm việc mình chỉ biết làm tình với nút F5, chờ mail, chờ tin phỏng vấn tới. Và rồi thư của Thiên Long cũng đến.
thienlong-ttphongvan.png

Lúc này đây, mình cũng đang nhận một thư mời phỏng vấn khác ở miền Bắc, mình cũng không nhớ chính xác là ở tỉnh nào cho vị trí nhân viên kinh doanh xuất nhập khẩu (đúng chuyên ngành mình). Sau một hồi đắn đo, mình quyết định đặt vé máy bay phỏng vấn mà không hề liên lạc lại với Hr. Thật ra cũng khá kì vì thông thường Hr sẽ gọi trước để xác nhận rồi mới gởi email sau, nhưng lúc đó vì nghĩ đây là một công ty lớn nên mình không suy nghĩ gì thêm. Vé máy bay, khách sạn, mọi thứ đã chuẩn bị xong và mình bay vào sau đó 2 ngày.

Đây là lần đầu mình đi máy bay một mình tự vào Sài Gòn một mình, còn ba mẹ mình thì trước khi đi luôn dặn rằng phải luôn nhớ đi Taxi để tránh nguy hiểm. Và tất nhiên, mình chọn đi xe ôm, vì lúc đó đi taxi không hề rẻ, tài chính mình cũng không có là nhiêu, và e là cái duyên sau chuyến đi đó mình lại làm quen thêm được một anh xe ôm mà sau này mình thường gặp gỡ lại.

Trước ngày phỏng vấn, mình cứ nôn nao, xem lại các thông tin về công ty, chuẩn bị các câu trả lời thật kĩ, ngủ sớm. Sáng dậy còn hít thở lấy quyết tâm, ăn sáng đi thật sớm đến công ty. Và mình đến sớm đến nỗi mà nhân viên tiếp tân chưa đến, thế là đành ngồi đợi. Sau một hồi nhân viên cũng tới và mình lễ phép báo rằng có lịch phỏng vấn v.v. và được nhận thông tin là đợi và điền một số thông tin. Ai dè sau khi nộp bài lại phải làm thêm một bài test tiếng anh, và hỏi mình mới phỏng vấn vòng 1 hở ??? Lúc đó mình chỉ muốn thét lên wth, đã có bằng Ielts 7.5, hồ sơ cũng đã xem rồi còn vòng 1,2 gì nữa… Nhưng không sao, mình vẫn cốgắng hoàn thành bài test. Nội dung gồm 2 phần: phần thứ nhất là dịch một email, phần thứ hai là soạn một email bằng tiếng anh để phản hồi. Tất nhiên mình làm bài test này sớm hơn thời gian quy định. Và sau đó hơn nửa tiếng nữa mình được gặp chị Nhân Sự, chị cũng xin lỗi vì công việc nên không sắp xếp được đúng giờ. Mình cũng hoàn toàn thông cảm cho đến khi chị xem sơ qua CV của mình (wth một lần nữa, CV nhẽ ra đã phải Scan qua trước đó rồi) rồi chị hỏi mình ở đâu. Chị khá ngạc nhiên khi biết mình ở Quảng Nam và bay vào tận Sài Gòn để phỏng vấn, và nói rằng cứ nghĩ mình ở Sài Gòn. Cảm giác mình lúc đó đúng là giống như thuyền lênh đênh, vừa biết mình mất một khoản chi phí không hề nhỏ và cũng biết rằng đây mới chỉ là vòng phỏng vấn đầu. Mọi thứ tệ hại hơn khi chị nói rằng vị trí chị đang tuyển là nhân viên kinh doanh xuất nhập khẩu trong nước còn vị trí mình mong muốn ứng tuyển ban đầu mảng kinh doanh quốc tế thì phải yêu cầu 2 năm kinh nghiệm???? Lúc đó mình chỉ biết đơ, không biết phải nói gì thêm. Chị nói rằng ngoài ra còn một vị trí Giám sát chất lượng, được đào tạo 2-6 tháng ở trong nước rồi làm việc ở nước ngoài (nhưng thực chất chỉ là Lào và Campuchia thôi) và mức lương cũng chỉ có khoảng 10-12tr. Mình ngậm ngùi để lại hồ sơ và ra về. Tối hôm đó mình đã soạn email và hỏi lý do tại sao lại khác với JD trên VNW thì chỉ được nói rằng vị trí đó vẫn cho sinh viên mới ra trường, nhưng nếu ứng viên đủ khả năng giao tiếp v.v thì sẽ được. Thôi thì cũng đã vậy, mình không muốn “sun see” thêm, trên đường về mình có nhiều bài học cho bản thân lẫn những nỗi trăn trở, ít ra còn có một người để tâm sự – đó là anh lái xe ôm Dũng.

Bài học số 1: Không phải lúc nào Hr cũng xem kĩ CV của bạn và gởi một email chỉnh chu. Đó có thể là một email mẫu, hoặc thậm chí là email tự động. Nếu Hr không liên lạc bằng điện thoại, hãy chủ động điện thoại để nắm chắc lịch hoặc có thể thay đổi lịch để phù hợp, điều này được khuyến khích bởi Hr luôn nhé!

Bài học số 2: Cẩn thận với JD trên VNW, đôi khi vì tiết kiệm ngân sách, thay vì tuyển 1 vị trí với 1 bài viết, Hr công ty trên đã treo đầu dê, bán 3 loại thịt khác nhau.

Bài học số 3: Bất cứ sự thiếu hiểu biết nào cũng đều phải trả giá bằng tiền